Liên hổn hển “Sướng quá, anh ơi…Anh có chiếc lưỡi tuyệt vời, khơi giòng dâm thủy ào ào chẩy ra. Ngưng lại anh ơi, địt em đi, đụ em đi, lồn em nứng quá, cần cặc anh thay cho chiếc lưỡi, em chịu hết nổi rồi. “ Từ ngày lấy Loan, chưa bao giờ nàng phát biểu những lời tục tĩu trong lúc làm tình như Liên bây giờ. Nghe những lời nói tục, chàng cao hứng, gắng sức bú, mút, liếm trong, liếm ngoài. Lưỡi kéo dọc từ hậu môn lên đến hột le, môi mút, răng nhay nghiến núm thịt nhỏ ở đầu ghềnh. Liên cong lưng, hẩy mông lên, tay ôm đầu chàng ghì xuống, dâm thủy ào ra, ướt hết mặt, mũi, miệng Phúc và la lớn “Địt em….Đụ em đi anh…”.
Hình ảnh người vợ yêu qúy hiện lên trong trí nhớ, làm cho nước mắt Phúc tự động trào ra. Phúc tự hỏi tại sao chàng lại làm như vậy ? tại sao chàng lại phản bội người vợ đã hết lòng yêu thương mình nhất ? Nhớ tới lúc ngồi uống rượu trong một vũ trường, Lợi, bạn chàng đã chỉ Liên, cô gái mà Phúc mới quen và nói :
“Này Phúc ! Hãy nhìn xem cô gái kia trông giống vợ anh quá “
Đã hai tuần lễ Phúc phải xa người vợ yêu qúy tên Loan. Phúc rất yêu Loan từ hơn năm nay, và Loan cũng một mực yêu chồng, không xao lãng bổn phận người vợ, lo cho chồng từ bữa cơm ngon miệng đến giấc ngủ yên lành. Vấn đề tình dục nàng cũng làm vừa lòng chồng, không để chàng phải thiếu thốn.
Hai tuần lễ công tác tại Cần Thơ, Phúc phải xa Loan, chàng coi như đã hai tháng không gần Loan. Nhớ Loan, chàng lại gặp Liên, cô sinh viên 18 tuổi trông rất giống Loan . Phúc lân la làm quen và mời nàng khiêu vũ. Vừa nhẩy, vừa chuyện trò, hai người cô đơn, an ủi nhau, khắng khít với nhau. trở nên thân nhau.
Đêm khuya, tiệm đóng cửa, Phúc đưa Liên về. Nàng ôm, tặng chàng một nụ hôn nồng cháy. Với mái tóc dài xõa ngang vai, thân hình thon nhỏ, nước da trắng hồng, cặp chân dài của Liên, làm cho Phúc không thoát khỏi lưới tình, mặc dù chàng vẫn yêu vợ. Phúc đáp lễ, hôn trả lại hai, ba lần không kém say mê.
Ngồi xuống ghế sofa, Liên mỉm cười, cầm tay chàng, tháo chiếc nhẫn cưới chàng đeo ở ngón áp út và nói :
“Anh không cần đeo nó đêm nay. “Phúc vô cùng sửng sốt, ý định chia tay không đủ sức chống đỡ khi nàng cúi xuống, hơi thở thơm tho phà vào mặt, môi nàng bịt miệng chàng, không cho nói lời từ chối. Từ lúc đó thú vui nhục dục che lấp ý chí, Phúc hăm hở hưởng những khoái lạc của thể xác do Liên đem đến.
Truyện 18+ ham muốn cực nứng của hai mẹ con
Chỉ mấy tiếng đồng hồ nữa Phúc sẽ gặp lại người vợ yêu qúy, nhưng lại phải xa người yêu mới. Phúc nhớ lại lúc chia tay với Liên, nàng nói : “Em không thể gọi cho anh vì sẽ phiền phức cho anh, nhưng anh hãy nhớ điện thoại cho em, đừng quên nhé “
Loan đón chồng về nhà. Thoáng thấy vẻ mặt không vui của Phúc và vết son trên cổ áo, Loan sinh nghi bèn hỏi “Anh có điều gì cần nói với em không ? “Nhận thấy con mắt buồn bã pha sự giận giữ của vợ, chàng đoán vợ đã nghi ngờ về sự không chung thủy của mình, liền đáp một cách mơ hồ “Anh yêu em. Anh không muốn làm em buồn “
“Anh yêu em thật không ? Ngoài em ra, còn ai nữa không ? Trông bộ mặt hãm tài của anh, tôi thừa biết anh vừa chia tay với con đĩ nào đó. Nó tên là gì ? “Loan hỏi với giọng gắt gỏng nạt nộ, chàng chưa bao giờ nghe từ ngày chung sống với nhau, chàng đành phải thú thật : “Liên, anh chỉ gặp cô ta có một đêm, anh cũng không hiểu tại sao anh lại làm như vậy, hãy tha thứ cho anh. Anh rất yêu em “
“Anh đã đụ nó “Loan hỏi với giọng đanh thép, Phúc gật đầu.
“Anh còn muốn gặp nó nữa không ? “
Phúc cúi mặt, không trả lời, vì chàng không muốn nói dối vợ cũng như không muốn thất hứa với Liên.
“Anh là đồ tồi, anh xin tôi tha lỗi cho anh, nhưng anh lại còn muốn gâp nó nữa à……”
Loan tức giận, đấm thùm thụp vào ngực Phúc.
“Đã hơn một năm chung sống với anh, tôi chưa bao giờ từ chối sự đòi hỏi xác thịt của anh, tôi là người đàn bà luôn phục vụ tốt mọi vấn đề khi anh cần, vậy mà anh lại phản bội tôi, tại sao….t a. i …..s a o o o…? “
Phúc mặt nhăn nhó “Xin em…..”
“Xin cái gì ? Anh muốn tôi làm gì ? Anh muốn tôi mời con đĩ đó đến đây à ? Anh muốn đem nó lên giường để đú đởn trong cái nhà này hả ? Anh là đồ vô liêm sỉ…anh là đồ tồi…tôi ghét anh ….. tôi không thể tha thứ cho anh…..anh hãy đi khỏi nhà này ngay bây giờ….cút…c. ú .t….. “
Loan nổi giận, chụp cây đèn ngủ đập lên đầu Phúc. May mắn giây điện của chiếc đèn vướng vào chân giường nên Phúc chỉ bị đập nhẹ vào vai. Phúc ôm đầu, chậy vội ra cửa, lao vào xe, lái đi tìm một khách sạn, tạm lánh cơn giận của vợ.
Sáng hôm sau, Phúc gọi điện thoại về nhà nhưng Loan còn giận, không trả lời. Trong khi chờ Loan nguôi giận, Phúc bấm số cell phone của Liên và được nàng trả lời “Liên đây. Anh Phúc hả ?….Anh về có gặp gì rắc rối với vợ anh không ? “
“Anh đang bị bà ấy đuổi đi, không cho ở nhà nữa, buồn quá “
“Hiện giờ anh ở đâu ? “
“Anh sống tạm trong một khách sạn “
“Em đến với anh được không ? “
“Xa quá, em đến sao được ? “
“Em hiện cũng đang ở gần anh đấy. Em về thăm mẹ em ở Saigon, chắc không xa nơi anh ở đâu “
“Sao em không cho anh biết mẹ em ở đây, để đến thăm ? “
“Chuyện dài lắm. Mẹ em lấy chồng mới hơn một năm nay và bà cũng chưa bao giờ cho em gặp ông chồng mới của bà. Đó là một vấn đề ….” Liên ngừng lại, hít một hơi thở, nói tiếp “…một vấn đề rất khó khăn cho mẹ em, cũng chính do vấn đề đó mà em phải về Cần Thơ học “
“Anh bảo đảm, mẹ em rất tự hào về em, và mọi việc sẽ được giải quyết một cách tốt đẹp. “
“Cám ơn anh. Em rất vui, được anh quan tâm, bị vợ đuổi phải ngồi ở khách sạn vì em mà anh vẫn nhớ tới em. Yêu anh lắm. “
“Anh cũng yêu em, đó mới là vấn đề khó xử. “
“Vì anh còn yêu vợ ? “
“Đúng vậy “
Sau gần một tiếng đồng hồ trò chuyện với Liên, Phúc cảm thấy dễ chịu hơn, liền bốc điện thoại gọi Loan nhưng cũng không được Loan tiếp chuyện. Phúc đau buồn, ngồi suy nghĩ rất lâu vẫn chưa tìm được giải pháp nào thích đáng để làm vừa lòng cả hai người đàn bà. Phúc rất yêu Loan, nhưng một đêm với Liên như một năm trên thiên đường, chàng không thể nào quên được Liên. Phúc yêu cả hai và cũng không muốn phải xa một trong hai người.
Phúc gọi điện thoại cho Loan một lần nữa, chuông reo một hồi rồi báo cho chàng biết cứ nhắn tin, sẽ gọi lại sau. “Em Loan, Phúc đây, anh muốn nói chuyện với em. Anh biết em rất giận anh, không muốn gặp anh, nhưng anh tha thiết yêu em. Nếu em còn yêu anh, khi hết giận hãy gọi lại cho anh số 539.6789 .
Phúc gác điện thoại, sửa soạn đi tắm nhưng lại sợ khi Loan gọi không nghe thấy nên đành nằm xuống giường chờ đợi.
Chuông điện thoại reo vang, Phúc nhổm dậy, chụp ống nghe.
“Hello, Phúc nghe đây “
“Liên đây, em đến với anh nhé ? “
“Tất nhiên. Mời em “Phúc nhắm mắt nghĩ ngợi, chàng biết để Liên đến là một điều sai lầm nhưng không thể từ chối được “
“Tuyệt diệu. Em mong được gặp anh. Tiện dịp em cũng đã điện thoại cho mẹ, bà cũng mong được gặp em “
“Nhưng em lại đến đây ở với anh, sao em không đến ở với bà ? “
“Em không thể ở chung với mẹ em được. “
“Oh, xin lỗi em “
“Anh không có lỗi gì hết. Em sẽ cho anh biết lý do tại sao em không thể ở chung với mẹ được “
Phúc sắp xếp lại căn phòng cho ngăn nắp, gọi bồi lấy một chai rượu vang và một bó hoa. Ngồi đợi chừng nửa giờ thì nghe có tiếng gõ cửa. Phúc chậy ra mở cửa, Liên lao vào vòng tay Phúc, hai người trao cho nhau nụ hôn nồng nhiệt.