Tôi nhỏm lên, đặt dương vật vào chỗ, rồi bắt đầu cái động tác yêu đương quen thuộc. Tôi banh cẳng nàng rộng ra, rồi đặt hai bàn chân dựa lên vai. Hình như sáng hôm nay tôi nhiều sức hơn, tôi kéo ra thụt vô lâu hơn đêm hôm qua. Còn nàng thì đã hoàn toàn không còn e thẹn gì hết nữa cả. Nàng mạnh dạn co mông cử động theo từng động tác của tôi. Tôi kéo thì nàng đẩy, tôi thụt thì nàng cong … tôi tiến thì nàng lùi. Ra vô, ra vô, ra vô … càng lẹ … càng nhanh .. nàng đang sướng ngất dưới tốc độ điên cuồng tàn bạo của tôi. Nhanh .. nhanh lên .. oh, please … đừng ngừng ….. đừng ngừng nhé .. ô .. not now .. not when … em sắp ra … ối ối ối ….. !!!!!!!!!!!!!!!!!!! ………………….
Nàng cắn răng, âm đạo của nàng thắt lại, bóp chặt lại quanh lớp cao su mỏng. Tôi cũng nghiền răng luôn, đợt khí trắng tuôn ra vào đầu bao áo mưa.
Đọc Em sắp ra … ối ối ối . anh ơi…. !!!!!!!!!!!!!!!!!!! – Truyện 18+
Thưa Chị,
Em qua Mỹ từ hồi em còn nhỏ. Năm nay em 25 tuổi, đã có công ăn việc làm. Cũng vì vậy mà má em cứ nhắc tới cái chuyện lập gia đình, và đã tự giới thiệu cho em một cô gái còn ở bên Việt Nam. Vì bị gia đình ép buộc, em đã chịu đi về Sài Gòn để coi mặt. Má em bây giờ đang thúc đẩy em tiến tới chuyện đính hôn. Nhưng em có một cái “problem”. Em đã lỡ yêu một cô bạn học cũ …
Người viết lá thư vớ vẩn ở trên là “tôi”. Tôi đang ngồi đằng trước màn ảnh máy tính, đọc lại hàng chữ hồi âm của tòa soạn gửi đến. Ở ngoài phòng ăn, má tôi đang nói chuyện trên điện thoại với bà ngoại của tôi. Tôi với tay khép cánh cửa lại cho êm tĩnh. Một mảnh giấy nhỏ nằm trên mặt bàn bên cạnh con chuột Microsoft Mouse. Ở trên đó, tôi đã viết hai con số điện thoại. Con số đầu tiên nhìn rất quen thuộc với những ai cư ngụ ở Cali, nó bắt đầu với số 1, tiếp theo bằng số 714, v.v. Con số thứ hai thì lại dài hơn, 011, rồi 84, rồi 8 … cuối cùng thêm sáu số nữa. Những ai đã từng mua thẻ gọi về VN, chắc cũng nhận ra.
Trước khi tôi bắt vào vấn đề, tôi xin tự giới thiệu thêm một tí về bản thân mình. Tôi còn nhớ từ năm tôi 9,10 tuổi, tôi chẳng hiểu người lớn đang nói chi khi dùng mấy cái từ vựng như “động phòng”, “mây mưa”, “chăn gối”. Nhưng tới năm tôi 12 tuổi, hai thằng bạn thân láng giềng của tôi (một thằng Mỹ trắng, một thằng người Ðài Loan) đã giới thiệu cho tôi “quen biết” tới mấy em người mẫu trong báo Playboy. Tôi nhìn thằng bạn tầy trời cầm tờ báo Penthouse, lấy ngón tay ra dấu thọc thọc vô cái khe hở ở giữa háng một em tóc vàng cởi truồng, rồi chỉ vô háng nó, rồi cả hai thằng cười lăn cười lộn. À … thì ra là thế đấy… tới lúc đó tôi mới hiểu thế nào là chuyện chăn gối vợ chồng! Sáng hôm sau, trong lúc thay đồ sửa soạn đi học, tôi tự nhiên cảm thấy con cu của mình nhỏng cứng lên trời. Quái lạ, tôi cũng không hiểu tại sao nữa, lúc đó tôi chưa hẳn bước vào giai đoạn dậy thì, trên người tôi vẫn nhẵn nhụi như baby. Tới lúc tôi tròn 13 tuổi thì tôi bắt đầu trổ mã, và tới một đêm khó ngủ kia, những tấm hình của mấy em nude lại hiện ra trong trí óc. Tôi đã khám phá ra thế nào là thủ dâm.
Truyện 18+ Em sắp ra … ối ối ối . anh ơi…. !!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Ðọc tới đây, chắc nhiều bạn tưởng rằng tôi sẽ kể một câu chuyện đại dâm, tôi sẽ chơi gái liên tiếp từ lúc đó chở đi. Không, để tôi viết tiếp, gia đình tôi theo đạo Công Giáo, cái nền sùng kính tôn đạo đã làm ảnh hưởng tôi rất nhiều mỗi lần tôi nghĩ đến cái chuyện quan hệ tình dục. Tôi cũng tò mò ấy chứ, dậy thì vẫn là dậy thì, con người ai mà chẳng thế? Nhưng cứ tới sáng Chủ Nhật thì tôi lại ngại đi dự lễ, tôi sợ bị sấm sét đánh xỉu ngay tại cổng nhà thờ. Không những thế, tính tình của tôi lại ít nói, tôi đã từng ít bạn trai, đừng nhắc chi tới chuyện bạn gái. Lên tới trung học, trái tim non của tôi đã từng lén mê rất nhiều cô bạn học trò, gái trắng tôi mê mẫn, gái vàng tôi mẫn mê. Thế mà kêu tôi tán chuyện với người ta thì tôi lại thấy ngượng đỏ cả mặt, tôi lắp bắp không thành tiếng như thằng cà lăm.
Tới năm tôi học lớp 11, tôi tình cờ được sắp xếp ngồi bên cạnh một cô gái người Việt trong giờ thí nghiệm phòng lab Hóa Học. Nàng cũng lớn lên ở bên đây, thành ra hai đứa trò chuyện với nhau bằng tiếng Anh nhiều hơn bằng tiếng mẹ đẻ. Cái chuyện tán gái thì tôi rất dở, nhưng may phước chuyện học hành thì tôi cũng khá hơn nàng được một tí. Cho nên coi như là tôi làm hết bài vở Chemistry cho cô bạn học. Tôi cũng xin nói thêm, tính tình của nàng so với tính của tôi thì hoàn toàn ngược chiều 180 độ. Nàng đầy lòng tự tin trong mình, nàng rất là “popular” ở trong trường. Nàng có nhiều bạn gái, và cũng có ít vài người bạn trai. Nhất quỷ, nhì ma, thứ ba học trò? Theo tôi thì nhất nàng, nhì ma, thứ ba là quỷ! Cái tính tình hoạt bát, vui tươi cười nói ấy đã thúc đẩy nàng trở thành một cô bé Varsity Cheerleader. Nàng còn ở trong đội thể dục gymnastics nữa. Còn tôi, thay vì tham dự vào đội banh, tôi trốn ở trong thư viện. Tôi vùi đầu vào những cuốn sách.
Tới một hôm kia, cô giáo chính vắng mặt, thầy giáo phụ còn đang thực tập, cho cả lớp ngồi tự do vừa nửa làm bài, nửa .. tán dóc. Nàng với tay sang, viết lên trang vở của tôi một câu: “I am so bored.” Tôi không nhớ rõ cuộc đàm luận bắt đầu ra sao, nhưng qua vài lời thì thầm, tôi được biết thêm về tình trạng gia đình của nàng. Người cha của nàng là một sĩ quan cao cấp, đã chết trận trong lúc loạn nước năm 75, khi nàng còn bé. Nàng vẫn luôn mong ước có một phép lạ nào cho nàng được nhìn lại, được biết tới ông bố của mình. Cái câu nói thật là thật lòng ấy tới bây giờ tôi vẫn không quên. Sau một giây phút im lặng, nàng đã khắc phục lại tâm thần, nàng cười toe đổi câu chuyện trò qua mục khác. Nàng làm lơ như nàng không hề nói cái chuyện ấy với tôi.
Từ đó trở đi, tự nhiên nàng tỏ ra thân mật với tôi “physically”. Lâu lâu nàng chán học nàng giả bộ dựa đầu lên vai tôi. Khi nàng bị điểm xấu nàng ôm nhẹ lấy tôi, áp trán vô ngực tôi. Cơ hội để tôi tỏ lòng đã tới, thế mà tôi có làm ăn trò trống gì không? Không, trong lòng tôi vừa nhát gái, vừa sợ sệt gì đó. Tôi không biết có phải cái lòng ngoan đạo đã ảnh hưởng tới tôi chăng? Vậy mà tôi vẫn nghĩ tới nàng. Hằng đêm, tôi tưởng tượng tới những giây phút mê ly giữa “nàng” và tôi trong cái đầu óc đen tối.
Sang tới năm lớp12 thì tôi và nàng hết học cùng lớp, và cũng không còn nhiều cơ hội để nói chuyện nữa. Nàng đã cặp bồ với một chàng trai người Mỹ. Mỗi lần có dịp hội họp thể thao của trường, tôi ngồi một mình trong đám đông trên băng ghế sân vận động, nhìn nàng cheerleader VN vui cười nhảy nhót cổ võ cho đội banh sân nhà. Lên tới đại học, chúng tôi lâu lâu vẫn còn gặp mặt nhau. Nhưng ngoài vài lời chào hỏi ngắn ngủi, hai đứa đã trở thành hai người dưng. Ðại học lại là cái chỗ mà những người trai gái trẻ lãng mạn với nhau, tìm kiếm người bạn đời trăm năm. Tôi cũng biết nàng có nhiều anh chàng Mỹ theo đuổi. Còn về phần tôi, tôi cắm đầu vô bài vở, còn không thì lại trốn biệt ở trong thư viện. Trong những giây phút đơn độc ấy, tôi đã tìm hiểu thêm về tình cảm, ái ân qua những trang sách vở. Cẩm nang của tôi không phải là câu truyện “Cô Giáo Thảo”. Không, tôi đọc những cuốn classic như là “Lady Chatterley’s Lover” của D.H. Lawrence, hay là “Tropic of Cancer” của Henry Miller. Qua những câu truyện ấy, tôi mới hiểu tình dục là 50% tâm hồn, 50% là thể xác.
Nhưng lẽ dĩ nhiên đối với cái thằng còn “gin” như tôi, lúc đó tình dục là 100% tâm hồn, 0% thể xác !!! Nhưng tôi vẫn mong chờ tới một ngày nào đó, tôi sẽ được nếm mùi đời ….
Sau khi đậu đại học, hai đứa đi lập sự nghiệp ở hai nơi khác nhau. Tôi cũng chẳng có cơ hội để từ giã nàng trong dịp buổi lễ commencement ra trường. Nàng đang bận rộn cạnh người bạn trai mới, làm sau mà nàng còn nhớ tới người con trai ít nói này? Ngày này lại qua ngày nọ, tôi cắm đầu vào việc làm, tôi chẳng thèm quen biết tới người con gái nào hết cả. Mà có muốn quen thì cũng chẳng biết đi đâu để mà gặp. Nhà thờ tôi vẫn chán chường, quán bar thì không có mặt tôi rồi.
Chẳng lẽ đi ra thư viện cua gái ???
Má tôi bắt đầu lo lắng giùm tôi, bạn tốt chê tôi cù lần, bạn xấu chê tôi pê đê. Nhưng tới một hôm kia, người giảng viên cũ thúc đẩy tôi dự một buổi họp mặt do hội cựu sinh viên tổ chức. Mới đầu tôi tính từ chối, nhưng sau rồi tôi cũng bằng lòng đi. Trong đêm hôm đó, tôi đã gặp lại nàng, cô bạn học năm xưa. Nàng vẫn không thay đổi chi mấy, vẫn còn cái tướng thong thả nhún nhẩy của một cô bé cheerleader. Nàng vừa ngạc nhiên, vừa mừng rỡ. Nàng đã lập gia đình với chàng trai Mỹ mà nàng đã từng bồ bịch với, nàng đang ở một thành phố khác. Nàng trao đổi e-mail, chat nick và hẹn sẽ nói chuyện thêm. Tôi cũng rất mừng khi tôi gặp lại người con gái mình từng yêu thầm. Tôi thấy thật hí ha hí hửng trong lòng trước khi thiếp vào giấc ngủ vô mộng đêm hôm đó.
Mỗi ngày tôi đi vô sở, việc đầu tiên tôi làm là mở Yahoo, xem nàng đã on-line chưa. Hôm nào nàng có mặt thì tôi vui, tôi làm việc không biết mệt. Hôm nào nàng không có đó thì tôi buồn, việc làm nhiều tôi cũng lơ đãng. Tháng này lại qua tháng nọ, chúng tôi bắt đầu nói chuyện điện thoại, cú phone đầu tiên dài 3, 4 tiếng. Nàng cũng cho tôi biết cái chuyện hôn nhân của nàng đang gặp khó khăn, không biết rồi sẽ đi đến đâu. Tôi đành an ủi nàng.
Rồi tới một tuần nào đó, nàng có dịp đi công tác ở gần thành phố của tôi. Nàng hẹn gặp mặt cuối tuần. Tối thứ Sáu, tụi tui gặp nhau ở China Town. Trong lúc đàm chuyện ở bàn ăn, nàng nói nhỏ cho tôi biết hai người tuy chưa ly thân, nhưng cũng gần như là bỏ nhau. Tôi lại an ủi nàng thêm.
Sau bữa ăn, hai đứa share cùng một đĩa bánh dessert, nàng đùa giỡn lấy tay bón miếng bánh vào miệng tôi, nàng cười khăng khắc khi tôi đánh rơi vụn bánh đầy ra áo, ra trên khăn bàn. Sau đó, nàng rủ tôi mua hai ly cà phê “latte” ở quán cafe, rồi lên phòng khách sạn của nàng ngồi chơi coi T.V. Chời đất! Cái thân xác dại gái của tôi như đang sống dở chết dở. Tôi thật không ngờ nàng lại thẳng thắng đến thế. Nhưng khác với thời còn trong hành lang học đường, tôi không chạy trốn khi cơ hội tình cảm đã đến với tôi. Lần này tôi đã bước đi theo người đẹp về phòng.
“Ðêm Ðộng Phòng”
Nàng bước vô, với tay mở chiếc đèn mờ bên cạnh cái giường lên. Nàng ngồi xuống ngay trên bờ giường, mở cái Cable T.V. lên. Tôi từ từ ngồi xuống cạnh nàng, bàn tay run run lẩy bẩy suýt đánh đổ luôn ly latte nóng bỏng ra đùi. Tôi cầm cái remote control, lúng túng đổi đài truyền hình, hết HBO rồi tới ESPN, rồi sang Show Time . Tới lúc tôi chuyển qua đài Discovery thì nàng đứng lên, excuse herself, vô phòng tắm thay đồ.
Tôi ngồi không được yên, bao tử bồn chồn sồn sộn. Tôi chẳng biết mình nên làm gì tiếp, có nên cởi hết đồ ra rồi chui vô trong chăn, hay đứng dậy mở cửa chạy mẹ về nhà luôn cho rồi. Nhưng tôi vẫn ngồi yên, rung đùi nhấm nháp vị cà phê nóng. Tôi ngồi coi mấy con thú rừng mơn trớn vồ nhau trong cái chương trình phóng sự về thiên nhiên. Con cu đang cương cứng trong quần. Trống tim của tôi đập mạnh, tôi càng rung đùi lẹ hơn.