Liếm sạch hết khí của mình dính ở cặc Trường, rồi ngậm đầu cặc lõ vào miệng bú… lưỡi miết lên lớp da non ở cái nấm… hai tay Hà nắm vừa đủ chặt dọc theo chiều dài dương vật vừa sục nhè nhẹ vừa xoắn hai tay theo kiểu vắt quần áo…. Trường gồng mình hẩy người tọng cặc vô sâu trong miệng Hà khí bắn ra như vòi phun nước…..
– Ahhhh…. anh ra…. em ơi……
Trường xuất tinh lần thứ nhì mà tinh khí vẫn còn đặc kẹo như chè táo-xọn, Hà nuốt ừng ực… hai tay nàng vuốt từ gốc cặc vuốt lên, vuốt ra hết những giọt còn xót lại trong đường ống dẫn tinh….
Những ngày kế tiếp phần lớn thời gian hai người ngụp lặn trong lạc thú ân ân ái ái… cho đến khi Đức về, thấy Hà và cha nuôi nét mặt bối rối sượng sùng… Đức linh cảm có điều gì đó đã xảy ra, Đức cố giữ trầm tĩnh không hỏi…. chỉ ngồi đối diện chờ họ tự nói ra. Hà ấp úng mới nói được một chút đã bật lên khóc :
– Em có lỗi với anh… Đức ơi… em…. Hu.. hu.. hu….
Trường hít một hơi dài thu hết can đảm ngượng ngập kể cho đứa con nuôi nghe hết chuyện giữa Hà và mình…. Trường nhận tất cả những tội lỗi là do mình gây ra. Đức tái mặt choáng váng không ngờ câu chuyện lại ngoài sức tưởng tượng của mình, hai tai Đức ù đi…. lòng chàng đau khổ ruột gan quặn thắt… hàng trăm ý tưởng chạy lộn xộn rối như tơ vò trong óc. Hai mắt Đức đỏ ngầu như muốn khóc, chàng thừ người suy ngẫm, đánh giá cân nhắc tình yêu của mình với Hà, tình thân của cha nuôi và tội lỗi họ đã làm ra. Mắt chàng nhìn đăm chiêu gương mặt xinh đẹp của Hà ràn rụa nước mắt chân thành hối lỗi sự ngoại tình. Gần nửa tiếng đồng hồ lặng người Đức mới hỏi Hà giọng Đức ôn tồn nhỏ nhẹ không chút trách móc :
-Em hãy tự chọn đi…. chỉ cần em thấy hạnh phúc là được.
Hà lại càng ân hận trong lòng khóc lớn hơn mếu máo nói :
– Em không biết nữa hu… hu… em yêu cả hai anh… hu.. hu… em không thể thiếu ai. hu… hu… Em muốn chết…. hu…. hu… Đức ơi tha lỗi cho em….. hu.. hu.. em không muốn mất ai hết… Đức ơi….
Tiếng nức nở của Hà khiến lòng Đức chùng đi, tình yêu và sự độ lượng tăng mãnh liệt trong tâm khảm, bước qua ngồi cạnh Hà ôm nàng vào lòng hôn lên những giọt nước mắt trên má. Tâm hồn Đức đã bình thản…. yêu thương lại tràn ngập trở lại, Đức nói :
– Thôi được để anh quyết định dùm em nhe…. Em không mất ai hết, nếu ba… không ngại…. mình sẽ cùng nhau chung sống….
Trường và Hà nhìn Đức bằng cặp mắt cảm kích, Trường thở dài không biết do trút bỏ được dằn vặt trong lòng hay ái ngại cho thiệt thòi của Đức, chàng thay đổi cách xưng hô :
– Đức đã tha thứ mà quyết định như vậy thì không có lý do gì mà anh từ chối.
Phần Hà thì đỏ mặt có thể vì mắc cỡ với tình yêu vàsự khoan dung của lauxanh.us, hoặc có thể vì rạo rực khi nghĩ tới những tháng ngày sắp tới sẽ chung đụng xác thịt với hai người đàn ông mà nàng ưa thích. Ba người đồng ý 2-4-6 là ngày của Đức 3-5-7 là của Trường, chủ nhật thì tùy Hà chọn bạn tình…. Dĩ nhiên người sung sướng nhất vẫn thuộc về đàn bà.