Cũng cùng chung một noãn sào, ra đời cùng một ngày. Lớn lên với khuôn mặt, hình dáng tương tợ như nhau. Nhưng tôi lúc nào cũng cảm thấy mình thua sút và kém may mắn hơn Hảo, người chị sinh đôi của tôi. Nhất là về mặt tình cảm. Ngay từ tiểu học chị đã được các bạn bè vây quanh.
Hết bậc tiểu học thi vào lớp đệ thất thì chị thi đậu vào trường Marie-Curie. Còn tôi thì thi rớt nên phải vào trường tư thục. Rồi thời gian tiếp tục trôi đi, chúng tôi bước vào cái tuổi dậy thì, mơ mộng. Chị càng được nhiều bạn trai săn đón. Không thể nhẩm đếm nổi chị đã trải qua bao nhiêu mối tình. Riêng về phần tôi thì chỉ mong muốn có một, nhưng sao vẫn tìm hoài không thấy. Nhiều lúc trong khi tắm rửa tôi thường ngắm nhìn thân thể của mình và thầm so sánh giữa tôi và chị. Cặp nhủ hoa của tôi cũng trắng hồng, tròn trĩnh. Cái eo nhỏ nhắn hợp với xương chậu nở rộng làm nổi bật bờ mông. Rồi còn cái mu vun cao che dấu không hết bởi những sợi lông mềm mại thưa thớt nữa… Tất cả những gì kiêu hãnh của người con gái vợ thằng bạn tôi đều có, và chẳng hề thua kém chị. Vậy mà những thứ ấy của tôi lại chưa từng được người tôi yêu chạm tới.
Trong đám bạn trai của chị có một người tôi đặc biệt có cảm tình tên là Phong người miền Bắc. học trên chị Hảo và tôi hai lớp. Năm nay anh chuẩn bị thi Tú tài phần hai. Những lúc trò chuyện với anh tôi cảm thấy thật thoải mái và dạn dĩ. Anh thật sự thu hút tôi bởi lối nói chuyện từ tốn. Nhất là sự nhận xét bén nhạy của anh. Có vài lần khi anh đến chơi. Tôi tự nhận mình là chị Hảo để chọc ghẹo anh. Nhưng chỉ sau vài chục giây là tôi đã bị anh phát hiện ra.