Phương say sưa bú vú liếm và hôn môi Khoa, nàng thiệt là yêu chàng trai này lắm, nàng muốn Khoa sẽ là người đầu tiên và cuối cùng trong đời mình. Nàng đoán, có lẽ Khoa có nhiều đàn bà lắm, sẽ rất khó chiếm ngự trái tim chàng nhưng nàng sẽ dùng hết sức mình để nắm giữ chàng.
Khoa mắt nhắm nghiền, thoải dài lưng trên ghế bố hưởng thụ, chàng cố đánh tan những ý nghĩ đen tối trong đầu nhưng sao khó quá vì thằng nhỏ không chịu nghe mệnh lệnh của chàng, nó cứ ngóc đầu như muốn nhảy ra khỏi quần.
Cầm tay Phương để lên cu mình, Khoa nói nhỏ: Em xem nè, nó đòi em đó. Phương không trả lời, miệng vẫn bú vú Khoa, tay dịu dàng xoa thằng nhỏ, đây là lần đầu cô bé đụng cu dàng ông, tuy là qua lớp vải nhưng nàng cũng đã rất thích thú, nó như một thế giới mới đối với nàng.
Định mở dây kéo để Phương đụng vào nó, nhưng lý trí đã kéo tay Khoa lại, chàng không muốn phụ lòng Hạnh và cũng không muốn phá hỏng đời Phương. Chàng biết, nếu phá trinh Phương thì cô nàng sẽ sa ngã, sẽ làm tình với bất cứ ai muốn nàng… nhưng cứ cái đà xác thịt này chắc là chàng chịu không nổi và sẽ ….
Miên man nghĩ, tay Khoa lần tìm vú Phương hồi nào không hay, chàng bóp, nắn, vân vê nhủ hoa Phương với trăm ngàn thèm muốn, đặt Phương lên đùi mình, cởi nút áo sơ mi nàng ra, vòng tay ra sau, cởi luôn chiếc áo ngực màu da ren mỏng, cặp vú Phương kiêu hãnh đứng dựng, hai đầu vú nhỏ như một nhụy hoa, Khoa tham lam nút, nghiến, trong khi đó, Phương ôm lấy cổ Khoa và ngã người ra sau như muốn cho Khoa toàn bộ cặp vú của mình. Miệng ngấu nghiến cặp vú , tay lần sờ từng đường cong trên người Phương. Cái eo thon dài làm Khoa muốn tuột hết áo quần Phương ra, muốn nàng khoả thân múa cho mình coi và sau đó sẽ cho nàng nếm mùi đàn bà! Đầu Khoa đầy nhục dục, nhưng cũng may, đây là quán cà phê, dù có chòi riêng, nhưng cũng không thao túng được nhiều, Khoa định là bước kế tiếp sẽ dạy Phương cách liếm cu và cho nàng hưởng thụ sự sung sớng khi đàn ông liếm chim mình nhưng bỗng nhiên, chuông điện thoại chàng reo lên. Không bắt phone, Khoa tiếp tục vần vũ cặp ngực cô bé 17 tuổi, nhưng Phương lại bị cú điện thoại chi phối, cô bé ghen hỏi: Phải mẹ gọi anh không? “anh không biết” “em muốn anh nghe điện thoại” “ừ, thì nghe!” Khoa bực mình trả lời, tuy nhiên, để cô bé không chú ý khi chàng noí chuyện nên Khoa đã bạo tay, mở quần và lần sờ vào chim cô bé, mồng đốc bé xíu làm chàng chi phối đầu, giá mà …. Nhìn được, chắc là phê lắm …. “Khoa đây” ….. “oh, chị Hai hả, có gì không?” …… “hôm nay là sinh nhật của chị?” ….. “em về liền, em quên mất”, Khi nghe Khoa nói hai chữ CHỊ HAI là Phương đã quên hết mọi thứ trên đời, nàng bắt đầu ríu người theo những ngón tay của Khoa, tuy người ríu lại, nhưng chân thì cứ dạng to ra để mặc khoa mò mẩm chim mình. Dâm thủy cô bé bắt đầu tràn nhiều, Khoa lấy ngón tay mình ra, thản nhiên mút: NGON! Và cứ như thế, chàng say sưa thọc tay vào lồn nàng, rồi mút, rồi NGON! Khoa định sẽ ngưng để về ăn sinh nhật chị mình nhưng thấy Phương sướng quá nên chàng quyết định cho cô bé hưởng thụ. Khoa bắt đầu dùng kỹ thuật của mình: miệng bú vú, tay trái bóp vú, tay phải móc mòng đốc, Phương rên hư hử làm Khoa thích chí, trổ hết tài nghệ của mình.
– Khoa ơi, em … chịu không nổi nữa rồi, á ….u …ơ ….
Như không nghe cô bé nói, Khoa lấy ngón tay thọc vào chim cô bé bỗng trong đầu chàng loé lên một dã tâm: Ừ, thì giữ trinh cho cô bé, nhưng…. đụ đít vẫn được mà! Nghĩ vậy nên Khoa bắt đầu lấy nhớt nơi lồn nàng, trét lên lỗ đít và cứ thế xoa nhấn lỗ đít nàng, chàng chăm sóc lỗ đít Phương thật tận tình, vì chàng biết, một ngày thật gần, chàng sẽ khi nhụy lỗ đít nàng, có như thế, Phương sẽ không bị đau như lần đầu chàng bị Hạnh dùng cà rốt phá trinh đít chàng.
Riêng Phương, vừa nhột, vừa đã, lại không có kinh nghiệm gối chăn nên nàng nghĩ chuyện thọc tay vô đít cũng là một phần trong bài học “YÊU”, thế cho nên nàng không phản ứng dù có đôi lúc ngón tay Khoa thọc vô đít nàng rất đau… Cuộc vui dang đến hồi sôi động thì Khoa bỗng ngưng tay, chàng nói: Thôi, để hôm khác anh dạy em tiếp, bây giờ em gọi về nhà, báo là sẽ đến nhà anh ăn sinh nhật chị Hai, nhân tiện anh giới thiệu em với chị của anh luôn.
– Dạ
Phương ngoan ngoãn gọi cho Mẹ, khi nghe Phương nói, Hạnh có vẻ không vui nhưng biết làm sao được, nàng chỉ đành dặn con về sớm rồi cúp máy.
Suốt đoạn đường tới nhà Khoa, Phương cứ mỉm cười một mình hoài, nàng cười vì hạnh phúc, vì biết mình sẽ được Khoa dẫn vào thế giới huyền ảo “tình nhân”. Lâu lâu thấy Phương cười một mình, Khoa hỏi: Em cười gì đó?
– em hạnh phúc được anh thương
– cô bé khờ! Đó không phải là thương mà là … YÊU!
– Dạ … YÊU
– Em thích không?
– Thích
– Từ nay phải nghe lời anh, học hành cho giỏi biết không?
– dạ, nhưng học giỏi anh có …. thưởng em gì không?
– có
– gì?
– thưởng YÊU, nhiều hơn hồi nãy nữa.
Phương sung sướng, nắm tay Khoa đưa lên miệng hôn.
Đến nhà Khoa, thấy vài chiếc xe đậu trước cửa, Phương mới giật mình nhìn lại mình: quần áo đồng phục trung học nhìn kỳ quá, nên cô bé xin Khoa:
– Cho em đợi anh ngoài này
– Sao vậy?
– Em …. thấy mặc như vầy kỳ quá
– Không sao mà
– Thôi, em đợi anh ngoài này
– Đi vào nhà với anh, đánh đòn bây giờ
Vừa nói, Khoa vừa kéo Phương vào nhà.
Tiếng ồn áo phía trong vọng ra ngoài, thế nhưng khi chàng và Phương bước vào thì bàn tiệc im lặng hẳn, ai cũng đổ dồn mắt vào Phương. Mấy anh chàng trong bàn tiệc nheo mắt nhìn Khoa như ngầm nói: mày ngon, gặm được cỏ non rồi! Khoa thản nhiên nắm tay Phương kéo đến bên chị Hai giới thiệu: Đây là Phương, con thuyền trưởng Phong. Từ ánh nhìn không mấy cảm tình, Vân chuyển qua thân thiện, cô vồn vã nắm tay Ph.: Em lớn đến thế rồi sao, lâu rồi, sao không ghé nhà chị chơi… Ph. lý nhí trả lời, nàng muốn độn thổ khi mấy chàng thanh niên trong bàn tiệc soi mói nhìn đồng phục của mình.
– Happy birthday chị Hai, Em vừa tan học, không kịp về nhà thay đồ, mong chị thông cảm.
– Có gì đâu, Thôi hai em vào bàn ngồi đi.
Cả bàn tiệc bắt đầu rôm rang lại. Tuy đi chơi rất nhiều, bạn bè cũng đông, nhưng đây là lần đầu Ph. dự tiệc với tư cách bạn gái của chủ nhà, và cũng là lần đầu nàng dự tiệc với “những người dã trưởng thành”.
Tan tiệc, trên đường đưa Ph. về, Khoa hỏi:
– Em vui không?
– Vui nhiều lắm
– thiệt?
– Phải, vì được anh chăm lo như một người tình
– bộ …. Em không muốn là người tình của anh sao?
– Muốn lắm, nhưng khó ở gần anh quá nên em …. sợ
– Sợ gì?
– Không giữ được cho anh!
Phong bỗng thắng xe lại, chàng ôm lấy khuôn mặt thiên thần của Ph. Và cứng rắn nói:
– Em nghe đây, anh sẽ lấy em , em biết chưa? Vì anh đi làm xa, mình sẽ ít gặp nhau, nhưng em phải nhớ em là của anh, phải học cho giỏi, khi hai đứa mình kiếm được tiền, anh sẽ làm đám cưới với em. Nếu nghèo, và nếu em ngủ với ai khác thì giao ước này hủy bỏ, em biết chưa???
– Anh sợ em … thuộc về kẻ khác vậy sau anh không …. lấy em bây giờ đi?
– Em còn không hiểu được tình trạng của anh sao? Anh nghèo không lo được cho em nên anh đã lánh mặt em từ ngày đầu, nhưng đến hôm nay thì anh biết là anh đã thuộc về em, mình sẽ cùng nhau xây dựng một mái ấm gia đình, em có đồng ý giữ mình và vì anh mà học cho giỏi không?
– Em hứa nhưng anh phải giữ liên lạc với em dù mình không gặp mặt, đừng trốn em như anh đã từng làm.
– Anh hứa, nếu đi xa, anh sẽ báo em biết, sẽ gọi cho em mỗi ngày nếu ở trong đất liền và sẽ gặp mặt em nếu có thời gian.
“hiệp ước tình yêu” được đôi tình nhân dùng môi ký kết, nụ hôn dài như thể lần đầu tiên!
– Hôm qua anh đã làm gì con gái em rồi?
– Không làm gì, chỉ “giữ gìn” như em dặn
– thật không?
– Thật mà
Cái nhíu mày của Khoa làm Hạnh sợ Khoa giận, nàng vồn vả hôn Khoa, nhưng Khoa nghiêng đầu tránh, làm Hạnh sợ hơn, nàng xà người vào Khoa, vội vàng xin lỗi, Khoa làm cao, vẫn giận! Hạnh sợ quá nói:
– Em xin lỗi mà, em biết anh tốt với mẹ con em lắm, nhưng em vẫn sợ …
– Sợ thì thôi, hai mẹ con đừng gặp anh nữa – Khoa làm cao.
– Sao vậy cưng? cưng muốn gì em cũng chìu, sao lại khó chịu vậy chứ?
Vừa nói Hạnh vừa mân mê tấm ngực trần của Khoa. Khoa nằm ngả người xuống gối hưởng thụ, Hạnh điệu nghệ hôn, liếm khắp người chàng, đến khi thấy Khoa say tình rồi, nàng vội cởi bỏ quần áo mình ra, lấy vú cạ vào người chàng, sau đó, nàng để cu Khoa vào giữa cặp vú mình và bắt đầu cạ mạnh.
Khoa rên ư ử như đang phê thuốc phiện, Hạnh cũng không kém, thấy cu Khoa đã cứng, nàng ngồi lên đó, và bắt đầu đong đưa phi ngựa. Một mở màn thật tình tứ, không bạo lực làm Khoa liên tưởng đến Ph. … “Không, bà ta đâu thích nhẹ nhàng thế này, nếu Hạnh không thoả mãn thì mình sẽ “chết” cả đêm”, nghĩ thế nên chàng thò tay lấy ổ khoá dưới giường ra, thật nhanh, chàng vật Hạnh xuống. Cọc, cọc, hai tay Hạnh đã bị khoá vô thành giường, Bây giờ thì chàng thản nhiên thao túng, thật chậm, chàng liếm lồn nàng, chàng di đầu lưỡi mình vào mòng đốc nàng, chàng lấy tay thọc vào lỗ chim nàng, một lúc sau, vừa lấy ngón tay thọc vào lồn vừa dùng lưỡi liếm lỗ đít nàng, mỗi khi Kh làm động tác này là Hạnh vùng lên như sư tử cái khát tình, nhưng hai tay bị khoá nên Hạnh càng rên thống thiết hơn. Có lẽ mỗi khi đến nhà Khoa, Hạnh đều đã tắm rửa, chăm sóc lỗ đít, lỗ lồn rất kỹ nên chưa một lần Khoa sợ liếm đít nàng. Riêng Hạnh, vì hai tay bị khóa lại, nàng không tài nào dí đầu Khoa vô lồn mình mạnh hơn hay bóp chim chàng, cho vậy nàng rên ngày càng lớn, miệng van xin, bụng ưỡn cao dâng hiến: “Khoa ơi, cho em sướng đi, em chịu hết nổi rồi” , mặc Hạnh nỉ năn, Khoa vẫn thật chậm liếm lỗ đít, dùng hai, ba ngón tay thọc sâu vào chim nàng còn tay kia, chàng dùng để bóp vú nàng, bóp thật mạnh cho nàng đau điếng, cho nàng sướng điên, sự thao túng mạnh nhẹ và phối hợp tay, lưỡi cố ý đó đã làm Hạnh thèm cu phát điên lên được. Nàng van nài Khoa đâm thật mạnh dù chỉ 1 cái, chìu Hạnh, Khoa để cu ngay lồn nàng, và ót, thật mạnh làm Hạnh rú lớn, chưa được 2 giây, Khoa đã rút ra, đặt vào lỗ đít nàng: Ót, lần này là Khoa rên, vì nó vừa bót vừa nóng làm chàng đã đến tột độ.
Trong quá khứ, chưa một người đàn bà nào làm Khoa sướng như Hạnh vì nàng sẵn sàng chịu đau, và thích cực hình, khi bóp vú Hạnh Khoa không cần nhẹ nhàng, chàng có thể nhào nặn tùy thích, càng mạnh, càng nhồi, thì nàng càng rên, ngoài ra, nàng luôn chìu chàng dù bất cứ hình thức nào. Còn Hạnh, nàng mê Khoa vì sức trai tráng, nét lầm lì, cứng cỏi, rất đàn ông trong lúc làm tình cộng thêm chất hoang dã, bạo lực mà chồng nàng không bao giờ làm với nàng, những ưu điểm đó đã làm Hạnh mê Khoa đến dại khờ. Nàng không thể mất Khoa và cũng không bỏ công tìm đàn ông khác, vì với nàng, có Khoa là đã quá đủ, nhiều hôm, khi làm tình với Khoa xong, lỗ đít, lỗ chim, thân thể nàng rát đến muốn bỏng thế mà qua hôm sau, nàng lại thèm Khoa đến điên cuồng. Hạnh đang mê mệt với trò chơi “khoá, bú” thì Khoa đổi trò, chàng nằm xoay lại bắt Hạnh bú cu mình, kiểu 69 này không gì lạ, chỉ khác là Hạnh không tự chủ sức mình được vì đang bị khoá tay, riêng Khoa thì tha hồ thao túng lồn, đít nàng, Chưa hôm nào Khoa đi khúc dạo đầu lâu như hôm nay nên Hạnh đâm ra thèm cu chàng đến lạ, hôn bú miệt mài cho đến khi cu Khoa cứng thì Hạnh bắt đầu năn nỉ “cưng ơi, em điên lên rồi, cưng đụ em đi”…. Lúc nãy Khoa cũng đã nứng lắm, nhưng chàng không muốn “nhận ân huệ” thế cho nên chàng cứ liếm múc đợi Hạnh năn nỉ, và cuối cùng, khi nàng vừa ỉ ôi thì ngay lập tức, chàng quay đầu lại, cho nàng bò theo tư thế “cẩu chập” và cứ thế từ phía sau, một tay vịn vào eo nàng, một tay bóp vú nàng, và … chàng bắt đầu dập, thật mạnh đến độ đít nàng nông ra một lỗ tròn bằng đồng cắc, sâu thẳm, còn lồn nàng liên tục tiết ra dâm thủy, ướt nhèm nhẹp, trắng đục…
– “Ôi, cưng ơi, em yêu cưng quá, á …. Ôi…. ứ…..a ….
Nàng bỗng gồng mình đ êể …. “RA” , thấy vậy, Khoa hăng hái đụ cho nàng thoả mãn, vừa chơi, Khoa vừa tự đắc:
– Anh cho em sướng nè …. sướng nữa đi cưng ….
Đêm đó Hạnh ra cả chục lần, Còn Khoa cu rát đến xưng lên, chàng nghĩ: với đà này chắc là sẽ liệt sớm! Tuy muốn ngưng lại nhưng thấy Hạnh sướng quá nên chàng chơi tới bến. Sáng hôm sau, Khoa phải gọi vô sở nghĩ bịnh vì cu rát, đi không nổi, còn Hạnh, rời nhà Khoa là “nhóm bạn” với mấy bà sồn sồn có chồng ở nước ngoài để mua “đồ chơi” và nhân sâm cho Khoa.