Qua mấy lần làm tình với hắn tôi mới phát hiện ra hắn là tên bệnh hoạn thật sự. Hắn rất thích trò hành hạ người khác và cũng khoái bị hành hạ. Có những đêm tôi phải ê ẩm cả người vì hắn buộc chặt chân tay tôi vào bốn góc giường rồi cứ thế mà chơi tôi liên tục từ tối tới sáng. Ban đầu tôi luôn luôn thấy những cảm giác mới lạ từ những kiểu làm tình có một không hai cuả hắn. Nhưng càng về sau tôi càng thấy cơ thể mình bị suy sụp và ngay cả tinh thần tôi cũng bị đe dọa bởi vì không chỉ có tính bạo lực, hắn còn có ý thích quái đản là làm tình ở nơi công cộng. Các cuộc truy hoan của tôi và hắn diển ra ở khắp mọi nơi.
Hắn đã từng tuột quần tôi xuống ngay trong rạp hát để thoã mãn cơn dục vọng, một lần khác ngay trên bãi biển vắng người giữa ban ngày hắn đã lột trần truồng tôi ra rồi cùng ôm nhau quằn quại trong cát, hay những lần khác trong thang máy, trong công viên vắng người… Mỗi lần như vậy tôi đều lo lắng bị một người quen nào đó bắt gặp. Do công việc phải tiếp xúc rất nhiều người nên cuối cùng tôi quyết định phải rời xa hắn Tôi phải mua một căn nhà mới cách xa nơi ở cũ và mọi việc được tiến hành một cách lặng lẽ. Vậy mà hôm nay…Chẳng lẽ hắn lại lần ra tôi?… Reng..reng..Tiếng chuông cửa làm tôi điếng người. Quả thật tôi lo sợ gặp lại hắn không phải vì những kiểu làm tình quái lạ của hắn, đôi khi tôi còn cảm thấy thích thú nữa là khác, mà là tôi không muốn có một kẻ cứ bám hoài lấy tôi. Với lấy chiếc áo khoác dài, tôi khoác hờ lên cơ thể lõa lồ của mình rồi đi ra phía cửa.Tôi hơi do dự không biết cái gì sẽ đến với mình, nhưng lòng ham muốn trong tôi không ngừng thúc giục bởi đêm nay là một đêm… trăng tròn. Một khuôn mặt trẻ măng xuất hiện trước cửa làm cho tôi nửa vui mừng, nữa thất vọng.
– Chào chị! Em là sinh viên trường Đại học Bách Khoa. Nhà em cách đây mấy căn Xin hỏi chị có thể dành cho em vài phút không ạ? Chàng thanh niên nói với giọng rất lịch sự.
– A! Tôi nhận ra cậu rồi! Sao, có chuyện gì à?
Tôi trả lời mà lòng nhủ thầm:” Tôi có thể cho cậu cả một đêm chứ đừng nói là ít phút”.
– Tụi em có làm một cuộc điều tra về nhu cầu nhà ở, em thấy chị mới dọn về khu này nên chắc là chị cũng có quan tâm đến vấn đề này. Những gì chị có thể giúp em là trả lời các câu hỏi trong bản câu hỏi này. Chị có thể giúp được chứ?
– Ô! Tất nhiên rồi! Chuyện nhỏ mà. Cậu vào đây tôi sẽ trả lời cho.
Tôi để ý ánh mắt chàng thanh niên nãy giờ nói chuyện mà cứ thỉnh thoảng lại liếc nhìn vào giữa hai vạt áo che hờ cặp đùi thon trắng mịn của tôi. Đàn ông đều như vậy, tôi đã quá quen thuộc với những ánh mắt đó nên cố ý để lộ rõ hơn phần trên đùi một tí khi quay ngang trước mặt chàng thanh niên để bước vào nhà. Dưới ánh đèn phòng khách sáng choang, tôi để ý kỹ hơn cậu sinh viên ngồi trước mặt mình. Cậu ta khoảng chừng 19-20 tuổi, khuôn mặt dể nhìn, đối với một số cô gái mới lớn thì có thể xem là đẹp trai. Hai bắp tay gân guốc nổi lên dưới tay áo sơ mi xắn cao tỏ ra ta đây là dân có luyện tập thể thao.
Đã lâu lắm rồi, chắc cũng phải 15 năm rồi tôi chưa thử qua mùi vị tình yêu của một thanh niên. Còn nhớ trước đây, tôi vẫn thường đi chơi với một số thanh niên ở các vũ trường và sau đó chọn cho mình một người để qua đêm. Nhưng phần lớn họ làm tôi thất vọng. Có người thì thiếu kinh nghiệm, người thì khiếm khuyết trên cơ thể nhưng phần lớn là họ thiếu sự dày dạn và dẻo dai của một người đàn ông từng trải. Bây giờ đã ở một lứa tuổi khác không biết cảm giác hưởng thụ của tôi có khác đi không. Tôi mỉm cười nghĩ không biết tên này có biết xử sự không đây. Nghĩ tới đó tôi vờ không để ý ánh mắt của cậu thanh niên và cố tình đổi chân gác từ chân phải lên chân trái đủ chậm để cậu ta thấy rõ tôi không có mặc gì ở trong và đủ để nhìn thấy khe âm hộ che hững hờ dưới chùm lông đen bóng. Chàng thanh niên không giấu nổi cảm giác của mình, nuốt nước bọt hai lần và hai bàn tay bắt đầu bối rối không biết để đâu.